Home
» truyện gay
» truyện gay có hình
» truyện gay hay nhất
» truyện gay mới nhất
» truyện tình cảm gay
» truyện tranh gay
» I'm not Gay But I Love You (truyen Gay) - phần 1
I'm not Gay But I Love You (truyen Gay) - phần 1
Tuesday, May 13, 2014
Lại 1 truyện gay cảm động nữa mình sưu tầm được trên mạng mời các bạn cùng đọc
Tác giả: Daniel Nguyen.
(Vì lần đầu viết truyện nên có gì chỉ bảo nhoa..Trong truyện có vài chỗ mình đệm tiếng anh vô nhoa..cho giống cách nói chiện của nhân vật ấy màk..nếu bạn nào đọc không hiểu thì chịu khó tra từ điển giùm mình nhoa...thanks các bạn)
trong truyện có vài kí hiệu nên nói sơ qua cho các bạn biết:
( ....)- suy nghĩ của tác giả
[.....]- suy nghĩ của các nhân vật
Start.------
Chapter 1
Nhìn giờ trên chiếc điện thoại di động, mới đó mà đã 3h30 rồi, nhưng bầu trời thì không biết vì sao lại mau tối và lạnh đến như vậy,..hj..nơi xứ Mỹ này thật là lạ,cái gì nó cũng đều khác lạ so với Vietnam nơi tôi từng sống: nào là món ăn,cách sống,việc học..etc..nhưng đặc biệt là thời tiết..mùa đông nó rất lạnh..nó lạnh như tâm hồn của tôi hiện giờ,cô đơn,trống trãi..Phi là con gái nhưng lại là bạn thân nhất của tôi.Chúng tôi ngày nào cũng đi bộ về chung sau những giờ tan học.Thật là vui khi hôm nay có tuyết, tôi và Phi mừng lắm,trên đường đi Phi mới nói:
-Ê Lang, hay hôm nay tụi mình chơi xích đu đi, kế nhà Pé Thảo ấy.
-Hajz..trời lạnh như vậy mà chơi cái nổi gì, về nhà chát chích với "trai" coi bộ sướng hơn.>.<
-Hứk..cái tật mê trai vẫn không bỏ..không lẽ không nhích ra chút ít thời gian đi chơi với best friend không được sao..hjhj
-Thôi sợ bà luôn đóa..đi thì đi..
Vì park này thuộc sở hữu của trường tiểu học nên lúc ra về mấy đứa nhóc tuông ào cả ra..Tôi và Phi đều thích con nít cả,công nhận mấy đức con nít Mỹ dễ thương thiệt,làn da trắng và mịn màng,màu tóc vàng hoe..etc..>.<..nhìn thì đã muốn nuôi rồi..hjhj....Vì là winter nên trời mau tối và đa số các trẻ em đã đi về..park không có ai cả..chì có tôi và Phi.Chúng tôi bỏ cặp xuống nền đất và lại xích đu ngồi..Đu đưa được mấy cái thì Phi mới hỏi:
-Sao..dạo này Lang mình ghê nhoa.."kua" được model nữa kìa..hjhj
-Hì..vui vẻ gì..toàn là quen nhau trên mạng không àh.
-Oh..mà tui thấy ông cặp tà lưa luôn..thế quên được nhiêu người thế?
-130 người...bao gồm top & bot
-TRỜI...sao nhiều thế..
-......
-Màk nói thật..trước khi quen ông..tui đâu có thấy sa đọa đến mức độ đó đâu..ông add nick người ta cho nhiều vô..nhưng chưa chắc ông yêu người ta thật lòng..right?
-Ừk..có lẽ vậy..thật sự màk nói tui làm vậy cũng chỉ muốn vung đắp sư cô đơn củ mình thôi...hic...
-Àh..quen ông bấy lâu màk tui chưa bao giờ được biết người màk ông yêu nhất là ai nhỉ..tui thấy ông toàn là lăng nhăng không àh.."you're player"..
-Hajz..i know..sorry about that..àh..cậu muốn nghe chuyện về người đầu tiên mà mình yêu thiệt ko?
-Ừk..kể đi..(hí hửng thấy ghê...làm như trúng số không bằng>.<)
-Chuyện có lẽ..nên kể sơ qua từ lúc tui 6 tuổi..tuy còn nhỏ nhưng tui đã biết mình la Gay..vì tui chỉ có tình cảm với con trai thôi..vì ba tui là người Hàn Quốc nên khi tui được sinh ra, gia đình tui sẽ di dân sang Korea sinh sống nhưng buồn 1 cái là ba tui đã mất..tui va mẹ tui vẫn có thể được đi chứ..nhưng sợ một mình nơi xứ người sẽ khó khăn lắm..nên ông bà ngoại khuyên mẹ tui là "hãy ở Vietnam đi..rồi có gì ba má sẽ bảo lãnh con qua Mỹ..ở Mỹ sẽ tố hơn so với Hàn Quốc con àh"..Thế là mẹ nghe lời ông bà ngoại tui..2 mẹ con tui ở Phước Long(Bình Phước thì phải..không nhớ nữa) nhưng vì lục đục chuyện gia đình với cô chú nên chuyển về Cần Thơ ở Xóm Chài..nhưng được mấy năm thì lại đi về Sóc Trăng(quê ngoại mình) và sống cho đến lúc tui 16 tuổi..và ở đó tui đã gặp được một người......con trai............NGƯỜI ĐÓ ......TÊN LÀ HUY!!!............
Tác giả: Daniel Nguyen.
(Vì lần đầu viết truyện nên có gì chỉ bảo nhoa..Trong truyện có vài chỗ mình đệm tiếng anh vô nhoa..cho giống cách nói chiện của nhân vật ấy màk..nếu bạn nào đọc không hiểu thì chịu khó tra từ điển giùm mình nhoa...thanks các bạn)
trong truyện có vài kí hiệu nên nói sơ qua cho các bạn biết:
( ....)- suy nghĩ của tác giả
[.....]- suy nghĩ của các nhân vật
Start.------
Chapter 1
Nhìn giờ trên chiếc điện thoại di động, mới đó mà đã 3h30 rồi, nhưng bầu trời thì không biết vì sao lại mau tối và lạnh đến như vậy,..hj..nơi xứ Mỹ này thật là lạ,cái gì nó cũng đều khác lạ so với Vietnam nơi tôi từng sống: nào là món ăn,cách sống,việc học..etc..nhưng đặc biệt là thời tiết..mùa đông nó rất lạnh..nó lạnh như tâm hồn của tôi hiện giờ,cô đơn,trống trãi..Phi là con gái nhưng lại là bạn thân nhất của tôi.Chúng tôi ngày nào cũng đi bộ về chung sau những giờ tan học.Thật là vui khi hôm nay có tuyết, tôi và Phi mừng lắm,trên đường đi Phi mới nói:
-Ê Lang, hay hôm nay tụi mình chơi xích đu đi, kế nhà Pé Thảo ấy.
-Hajz..trời lạnh như vậy mà chơi cái nổi gì, về nhà chát chích với "trai" coi bộ sướng hơn.>.<
-Hứk..cái tật mê trai vẫn không bỏ..không lẽ không nhích ra chút ít thời gian đi chơi với best friend không được sao..hjhj
-Thôi sợ bà luôn đóa..đi thì đi..
Vì park này thuộc sở hữu của trường tiểu học nên lúc ra về mấy đứa nhóc tuông ào cả ra..Tôi và Phi đều thích con nít cả,công nhận mấy đức con nít Mỹ dễ thương thiệt,làn da trắng và mịn màng,màu tóc vàng hoe..etc..>.<..nhìn thì đã muốn nuôi rồi..hjhj....Vì là winter nên trời mau tối và đa số các trẻ em đã đi về..park không có ai cả..chì có tôi và Phi.Chúng tôi bỏ cặp xuống nền đất và lại xích đu ngồi..Đu đưa được mấy cái thì Phi mới hỏi:
-Sao..dạo này Lang mình ghê nhoa.."kua" được model nữa kìa..hjhj
-Hì..vui vẻ gì..toàn là quen nhau trên mạng không àh.
-Oh..mà tui thấy ông cặp tà lưa luôn..thế quên được nhiêu người thế?
-130 người...bao gồm top & bot
-TRỜI...sao nhiều thế..
-......
-Màk nói thật..trước khi quen ông..tui đâu có thấy sa đọa đến mức độ đó đâu..ông add nick người ta cho nhiều vô..nhưng chưa chắc ông yêu người ta thật lòng..right?
-Ừk..có lẽ vậy..thật sự màk nói tui làm vậy cũng chỉ muốn vung đắp sư cô đơn củ mình thôi...hic...
-Àh..quen ông bấy lâu màk tui chưa bao giờ được biết người màk ông yêu nhất là ai nhỉ..tui thấy ông toàn là lăng nhăng không àh.."you're player"..
-Hajz..i know..sorry about that..àh..cậu muốn nghe chuyện về người đầu tiên mà mình yêu thiệt ko?
-Ừk..kể đi..(hí hửng thấy ghê...làm như trúng số không bằng>.<)
-Chuyện có lẽ..nên kể sơ qua từ lúc tui 6 tuổi..tuy còn nhỏ nhưng tui đã biết mình la Gay..vì tui chỉ có tình cảm với con trai thôi..vì ba tui là người Hàn Quốc nên khi tui được sinh ra, gia đình tui sẽ di dân sang Korea sinh sống nhưng buồn 1 cái là ba tui đã mất..tui va mẹ tui vẫn có thể được đi chứ..nhưng sợ một mình nơi xứ người sẽ khó khăn lắm..nên ông bà ngoại khuyên mẹ tui là "hãy ở Vietnam đi..rồi có gì ba má sẽ bảo lãnh con qua Mỹ..ở Mỹ sẽ tố hơn so với Hàn Quốc con àh"..Thế là mẹ nghe lời ông bà ngoại tui..2 mẹ con tui ở Phước Long(Bình Phước thì phải..không nhớ nữa) nhưng vì lục đục chuyện gia đình với cô chú nên chuyển về Cần Thơ ở Xóm Chài..nhưng được mấy năm thì lại đi về Sóc Trăng(quê ngoại mình) và sống cho đến lúc tui 16 tuổi..và ở đó tui đã gặp được một người......con trai............NGƯỜI ĐÓ ......TÊN LÀ HUY!!!............
Tôi nắm chặt tay mẹ và lay nhẹ mà nói:
-Sao mình không ở Cần Thơ mà về đây sống vậy mẹ???
-Ở đây cũng tốt chứ con, dù gì thì ở đây cũng có nhiều bà con bên ngoại hơn so với sống ở Cần Thơ con àh..Thôi,con ở đó chơi đi..để mẹ và mợ tư với cậu Lợi dọn dẹp nhà mới rồi vào ở..
Đập vào mắt tôi là môt ngôi nhà rất to, tuy nó không có lầu nhưng chiều ngang ngôi nhà hơn cả chục thước chứ chẳng chơi,nó có sân nữa chứ, nhìn bề ngoài thì ngôi nhà tạm ổn và có thể vào sống được..nhưng..cha mẹ ơi, khi tiến vào bên trong thì nó chảng khác nào là một ngôi nhà hoang, trên vách tường, trên trần nhà, trong phòng ngủ nữa..toàn la mạng nhện và bụi bặm..eo..
Tôi vì còn nhỏ nên mẹ bảo là ra ngoài trước chơi đi, trong nhà để người lớn làm được rồi,tôi cũng vâng lời mẹ ra ngoài chơi.Tôi thấy xung quanh nhà tôi hàng xóm khá nhiều đấy chứ,nhưng hình như có vẻ nhà tôi to nhất thì phải(tự tin hơi quá.hjhj>.<).
Bỗng nhiên có vài người đến nhìn tôi chăm chăm và bắt chuyện với tôi, tôi nghì thầm trong đầu chắc sau này họ sẽ là hàng xóm của tôi.Một người phụ nữ hơi thấp hơn mẹ tôi, nước da ngâm đen,nhìn khuôn mặt có vẻ lớn hơn mẹ tôi vài tuổi,bà ta tiến đến và hỏi tôi:
-Chào con, con tên gì?
-Con tên là Lang.
-Lang?..hjhj..tên con giống con gái nhỉ..chỉ khác la có chữ G ở phía sau thôi.
-...Dạ...(tôi quá quen việc này rồi, hầu như ai gặp tôi cũng đều nói như vậy hết).
-Còn dì tên là Hằng.
Một người phụ nữ khác thì hơi cao hơn và có mái tóc xoăn hỏi tôi:
-Con mới dọn đến ni sống hả?
-Dạ.hjhj..(thì ra dì này người Huế).
-Dì tên là Hương.
-Con nhiêu tuổi?
-Dạ con 6 tuổi.
Dì Hằng liền lên tiếng:
-Àh..Nhìn xéo qua phía bên kia là nhà dì,dì có 1 cậu con trai với 2 đứa con gái, hay con qua bên đó chơi với chúng nó di, dì vô chào hỏi mẹ con rồi xem có cần giúp gì không,hjhj, dù gì sao này cũng là hàng xóm với nhau cả mà.
Tôi ấp a ấp úng nói:
-Dạ ....thôi..
-Sao dạ con? Con qua đó chơi đi,hầu như con cái của mấy gia đình trong xóm này đều cỡ con không hà.
-Không phải, ý của con là...con không dám băng qua đường môt mình...hic(6 tuổi màk ko dám qua đườg ..hoho)
-Àh, thôi để dì kêu con dì dẫn con qua he,nó hơn con 3 tuổi, xong rồi dì vào nhà con...HUY ÀH!!!
Từ phía bên kia đường là 1 cậu con trai chạy lại nơi mẹ cậu ta gọi. Anh ta đứng trước mặt tôi, dường như tôi bị hoa mắt do ánh nắng chói chang của buổi ban chiều chăng?..Không phải..mà là tôi chưa từng thấy ai đẹo như a ta, a ta cao hơn tôi một cái đầu, màu mắt và màu tóc đen huyền như tôi hằng khao khát mà chẳng có được( tôi là con lai nên tóc nâu và mắt nâu) hjhj cho giống như mọi người ấy mà..a có kiểu tóc giống như tôi, không thấy ngôi kẻ tóc ở đâu cả, tóc phùng lên như ổ quạ ấy,nhìn anh đắm đuối mà trong đầu tôi lại nghĩ lên một ý nghĩ táo bạo[ước gì lớn lên mình cưới a này nhỉ???]..(cha mẹ ơi..con nít quỷ)...
-Chào nhóck, anh tên là Huy..cưng tên gì??? Sao..cưng nhìn a dữ vậy? [anh lên tiếng làm em giật cả mình,wê chết đi được>.<]
-Àh, e.e..tên là..là..Lang..tại thấy..a đẹp trai..nên mới nhìn chứ bộ..hic hic..(èo..con nít gì đâu màk mít ước thế..tự nhiên khóc àh).
-Ấy chết, a xin lỗi nhóck, đừng khóc..qua nhà a chơi ..a cho nhóck ăn kẹo he...nhóck "dễ sương" quá hà..hjhj..
[hì hì..nhiều người khen e dễ sương rồi nhưng không biết sao đối với anh em lại cảm thấy lạ đến như thế..chắc e thích..bậy bậy..mình còn nhỏ..không nên nghĩ bậy bạ..con nít dễ sương là chuyện đương nhiên hjhj]..(xì..tự mình suy nghĩ đã rồi tự mình chửi mình=.=).
Sưu tầm
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment