Thỏi son không phai màu
Sunday, September 29, 2013
(Truyện tiểu thuyết)- Thỏi son không phai màu. Đọc truyện tiểu thuyết và cùng cảm nhận những hương vị ngọt ngào của tình yêu nhé `^^!
-----------------------------------------------------------------
Từ trước đến nay, chưa bao giờ cô nghĩ rằng cô với anh chia tay nhau chỉ vì một thỏi son.
Thời còn ngồi trên ghế nhà trường, phái nữ thường lưu hành hai kiểu lựa chọn đối tượng: Một kiểu lựa chọn tình yêu chân chính, đích thực, không màng đến vật chất, còn một dạng vì theo đuổi vật chất mà coi nhẹ tình yêu. Cô đã lựa chọn cách thứ nhất.
Sau khi tốt nghiệp đại học, cô được nhận vào làm thư ký trong một công ty. Một năm sau cô và anh kết hôn. Thời gian đầu tiên của đôi vợ chồng mới cưới nào cũng tràn ngập hạnh phúc và ngọt ngào. Nhưng rồi chẳng bao lâu sau, sự yên bình trong ngôi nhà họ đã dần bị phá vỡ.
Vì làm thư ký cho giám đốc nên cô phải thường xuyên đi cùng giám đốc đến các hội nghị và dự các bữa tiệc đón tiếp. Một lần, trong một cuộc đàm phán với khách, cô cầm cốc trà giấy lên uống, bất ngờ cả vết son môi của cô in rõ lại trên vành cốc.
(Truyện tiểu thuyết) : Thỏi son không phai màu |
Cô bối rối, vội vàng xoay phần cốc bị dính son về phía mình sợ người khác nhìn thấy.
Nhưng sự việc đó lại không qua mắt được nữ thư ký của đối phương. Cuộc họp kết thúc, khi cô đang rửa tay trong phòng vệ sinh thì gặp nữ thư ký kia đi vào. Cô ta nhìn cô bằng một ánh mắt giễu cợt và nói: "Màu son môi của cô trông rất đẹp, nhưng đáng tiếc là nếu để lại dấu son môi trên cốc thì lại chẳng nhã quan chút nào. Chúng ta là thư ký, là đại diện hình tượng cho cả một công ty, đáng lẽ cô không nên dùng loại son rẻ tiền như thế trong lúc làm việc!".
Nói rồi cô ta cười một cách mỉa mai và quay lưng bước đi. Nước mắt cô trong phút chốc tuôn rơi lã chã. Sau khi kết hôn, để có thể ở trong một căn phòng đầy đủ một chút, vợ chồng cô phải luôn ý thức tiết kiệm để dành tiền trả nợ cho ngân hàng.
Vì thế, những khoản chi tiêu cho quần áo, trang sức, cô đều hết sức dè sẻn, loại son cô dùng cũng chưa quá đến 10 tệ. Từ trước đến nay, cô không hề chú ý đến những việc đó, cô nghĩ chỉ cần cuộc sống vui vẻ là đủ, nhưng đến hôm nay, lần đầu tiên cô cảm nhận thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương một cách nặng nề.
Về nhà, cô cũng không kể với anh về chuyện xảy ra ở công ty. Nhưng trong lòng cô luôn cảm thấy có gì đó nặng trĩu. Cô bắt đầu suy nghĩ đến cuộc hôn nhân của mình.
Cô cảm thấy những người lựa chọn vật chất đến với tình yêu lại thật sáng suốt, có lẽ họ sẽ không bao giờ rơi vào tình cảnh như cô bây giờ. Cô cũng lại thầm oán trách anh bất tài... Tuy rằng những chuyện đó cô luôn giữ kín trong lòng, nhưng sự đổi khác của cô cũng không qua khỏi ánh mắt của anh.
Một lần, cô cùng anh đi qua một khu phố sầm uất, bất ngờ một cô tiếp thị bán hàng nhiệt tình kéo cô vào trong một cửa hàng bán đồ trang điểm, giới thiệu cho cô mẫu son mới nhập khẩu bên Pháp về. Thỏi son tô trên môi cô không những lên màu rất đẹp, mà điều đặc biệt đó là không bị phai màu, cũng không bị dính màu lên cốc, đó là điểm cô đặc biệt ưa thích.
Ánh mắt cô nhìn thỏi son mơ ước không che giấu được sự thèm muốn và khao khát. Anh biết cô rất thích thỏi son đó, liền rút ví ra định hỏi giá tiền. Cô bán hàng nói thỏi son này sau khi khuyến mãi chỉ còn 388 tệ.
Nghe xong giá cả, bàn tay anh bất chợt khựng lại, anh bối rối đưa mắt lên nhìn cô. Trong phút chốc, cô cảm giác như lòng tự trọng của mình bị tổn thương một cách nặng nề, cô ôm mặt, quay mình chạy ra khỏi cửa hàng. Anh vội vàng đuổi theo cô. Và như thế cuộc hôn nhân của họ vì một thỏi son mà dần rạn vỡ.
Cuối cùng cô chủ động xin ly hôn.
(Truyện tiểu thuyết) : Thỏi son không phai màu
Sau đó không lâu, cô lấy một thương gia giàu có. Ngày kết hôn, anh đến tặng cô một món quà. Cô không mở ra xem và vứt nó sâu trong góc tủ, cô không muốn có bất cứ điều gì khiến cô gợi nhớ đến người đã làm cô bị tổn thương như thế.
Cuộc hôn nhân mới đem lại cho cô cuộc sống vương giả sung sướng mà cô hằng mong ước từ trước đến nay. Giờ đây, tất cả mọi thứ cô dùng đều là của những hãng danh tiếng, một đôi giày, một bộ quần áo của cô cũng phải lên đến mấy nghìn tệ. Chồng cô thì thường buổi sáng đi từ rất sớm và đêm về rất muộn, có nhiều đêm cũng không về nhà. Ông ta nói với cô tất cả chỉ vì công việc làm ăn.
Một lần, cô phát hiện thấy trên cổ áo chồng còn in lại một vết son môi phụ nữ còn mới, vậy là câu trả lời về những lần đi công tác của chồng cô đã bị phanh phui.
Cô giận dữ, mang dấu son môi ra truy hỏi chồng cô thì thật chẳng ngờ, chồng cô lạnh tanh đẩy cô ra và nói một cách giễu cợt: "Tốt nhất cô hãy an phận làm danh phận bà chủ của cô, những việc khác đừng nên nhúng tay vào. Đối với vị trí của cô bây giờ, cô nên mãn nguyện mới phải, đừng có ra vẻ kiêu hãnh, chẳng phải cô lấy tôi cũng chỉ vì tiền của tôi sao?".
Nói rồi, chồng cô quay mình bỏ đi, rất nhiều ngày sau cũng không trở về nhà. Hóa ra trong mắt ông ta, cô chỉ là một vật kí sinh không hơn không kém. Giờ này cô đau đớn nhận ra điều đó thì đã muộn.
Một lần nữa, cô lại chia tay với cuộc hôn nhân thứ hai. Nhưng cô không hối hận, bởi vì lần này cô muốn tìm lại sự tự trọng của chính mình.
Và trong lúc dọn dẹp đồ đạc, cô bất ngờ tìm lại được món quà người chồng cũ tặng cô. Mở gói quà, cô nhận ra là thỏi son ngày nào cô ưa thích trước đây.
Trên tấm thiệp chúc mừng anh viết: "Có lẽ anh chưa bao giờ nghĩ được rằng vì một thỏi son mà cuộc hôn nhân của chúng ta đã chấm dứt. Điều này mỗi lần nghĩ đến anh đều cảm thấy rất xót xa. Mất em, có lẽ đó là vết thương lớn nhất trong lòng anh, nhưng bây giờ có nói bất cứ điều gì cũng đã quá muộn. Anh chỉ biết chúc em hạnh phúc với sự lựa chọn mới của mình! Mong rằng thỏi son này sẽ luôn đem lại may mắn cho em!".
(Truyện tiểu thuyết) : Thỏi son không phai màu
Sau này, một lần tình cờ cô nhìn thấy anh trên ti vi trong một cuộc phỏng vấn. Giờ đây anh đã là một doanh nhân thành đạt, chuyên kinh doanh các loại son phấn trang điểm nổi tiếng trong nước, chủ yếu là kinh doanh các loại son môi không phai màu.
Khi phóng viên hỏi anh vì sao lại chọn son môi là mặt hàng chính, giọng anh bỗng trầm lại, anh nghẹn ngào tâm sự: "Có lẽ chẳng ai biết rằng tôi đã từng vì một thỏi son mà mất đi người vợ tôi yêu thương nhất, thỏi son đó chỉ đáng giá 388 tệ, nhưng vì khi đó tôi rất nghèo nên đã không có đủ tiền mua cho vợ tôi thỏi son mà cô ấy yêu thích! Khi đó, tôi cũng không biết rằng thỏi son đó rất có ý nghĩa với cô ấy. Bởi vì vợ tôi đã từng vì dùng một thỏi son rẻ tiền dính lại dấu son môi trên cốc mà bị người khác chê cười, có lẽ điều đó đã làm tổn thương nghiêm trọng đến lòng tự trọng của cô ấy, cho nên cô ấy mới khao khát có một thỏi son không phai màu như thế. Mãi đến sau khi cô ấy lấy chồng rồi, tôi mới được biết chuyện đó qua một người bạn của chúng tôi. Nhưng tất cả đã quá muộn, cô ấy đã là vợ của người khác! Từ khi đó trở đi, tôi quyết tâm kinh doanh son môi, loại son không phai màu, hi vọng có thể giúp cho những cô gái khác cùng hoàn cảnh có thể dùng được loại son như ý mà lại không phải tốn kém quá nhiều tiền ..."
Cô bật khóc, những giọt nước mắt hối hận muộn màng. Từng giọt, từng giọt rơi lã chã trên thỏi son không phai màu cô hằng yêu thích.
(Truyện tiểu thuyết) : Thỏi son không phai màu
-----------------------------------------------------------------
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment