Đừng gục ngã đứng dậy điii !!!
Tuesday, January 20, 2015
Cụôc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng.Mỗi lần vấp ngã sẽ khíên ta đau và tổn thương, hậu quả của nó còn có thể kéo dài dai dẳng nữa. Nhưng biết sao được, chuyện đã xảy ra và ta có làm gì thì nó cũng đã xảy ra rồi.Chỉ còn cách đối mặt và tìm cách giải quyết nó thôi.
Phải bước đến những thủ thách ... mỗi thử thách cho ta một bài học.... hãy nghĩ và cảm nhận lại :)
Những ám ảnh của thất bại có thể trở lại với ta mỗi khi ta ở một mình, hoặc ngay cả trong gíâc mơ...Phải tỉnh táo cả trong gíấc mơ nữa. Gặp ác mộng thì ta đổi giấc mơ khác vậy!...
Loay hoay trong bóng tối nơi ta tìm đến là những giọt nước mắt... những kí ức ta không thể nào kìm chế lại được vì nó đang dồn dập.... khói thuốc bay...bài nhạc lại càng thêm cho ta cảm giác cô đơn lạnh lẽo....Vì vậy tôi sợ bóng đêm
Nhiều lúc cũng muốn khóc thật to, hét thật lớn hoặc đi du lịch đến một nơi thật xa để quên đi mọi u sầu. Để rồi khi trở lại ta trở nên mạnh mẽ hơn, yêu quý cuộc đời này hơn. Đôi khi cũng muốn ôm ai đó để khóc, để thủ thỉ, nhỏ to những tâm sự tận đáy lòng khó nói và khi nói sẽ được họ giữ bí mật…nói ra để cho nhẹ bớt đi những nỗi buồn, áp lực, căng thẳng…nhưng để tin một ai đó và ai đó hiểu mình sao khó quá!
Khó đến nổi chẳng dám tin dám iu một ai chân thành...nhiều lúc ngỡ ngàng tại sao ngu ngốc quá lại tin vào họ....chẳng dám tâm sự với ai cả sợ lắm
Mình không đựơc phép gục ngã. Phải sống,phải khỏe,phải mạnh mẽ.Phải sống vì Mẹ,vì gia đình. Mình là trụ cột trong gia đình, mình mà gục ngã thì cả nhà cũng suy sụp mất. Phải mạnh mẽ chịu đựng và vượt qua...
Phải chấp nhận rằng có hạnh phúc cũng phải có niềm đau..... :)
Để có được ngày hôm nay ta đã mất rất nhiều, Mẹ cũng đã khổ vì mình rất nhiều,vì mình mà Mẹ đã bao lần khóc, đổ mồ hôi và xương máu lo cho ăn học. Mình không thể bất hiếu với Mẹ , không thể để cho Mẹ buồn thêm nữa…
Không thể nào làm cho mọi người xung quanh bùn :)
Nhìn lên không bằng ai, nhưng nhìn xuống cũng có nhiều kẻ ao ước được bằng mình. Quan trọng là biết mình đang ở đâu và hướng đi sắp tới. Hãy sống sao để mai này nhìn lại ta không phải nuối tiếc và khi nhắm mắt xuôi tai có thể yên nghỉ nơi chín suối…
Ta phải đứng dậy ngay trong cú ngã và đi tiếp...cuộc đời không chờ đợi ai cả. Nếu ta cứ ngồi đó dằn vặt bản thân thì sẽ chẳng giải quyết được vấn đề gì. Trong lúc ấy cuộc đời vẫn cứ trôi, mọi người vẫn cứ sống…ta sẽ bị thụt lùi nếu cứ nằm lì ở đó. Không, ta không thể để suy nghĩ tiêu cực điều khiển mình được. Phải luôn tự nhắc bản thân rằng :"Vấp ngã sẽ gíup ta trưởng thành hơn. Sau mỗi lần vấp ngã ta lại rút ra bài học kinh nghịêm xương máu".
Đứng dậy , vươn vai …bước đi tiếp Nai nhé!…
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment