Gấu của tôi
Sunday, January 11, 2015
Chằng cần phải thật là to,gấu của tôi chỉ vừa đủ đề cho tôi ôm vào mỗi tối ,đủ đề tôi ôm trọn gấu vô lòng mỗi khi tôi buồn mỗi khi khi tôi nhớ .
vân 23 tuổi cái tuổi chẳng còn trẻ để tung tăng bay nhày ,thay vào đó là những lo toan đời thường ( cơm áo gạo tiền )cho chính cái bản thân mình xa hơn 1 chút là có tí gì đó tít góp .
23 tuổi cái tuổi chuẩn bị già .thế mà vẫn còn trẻ con lắm cứ nghĩ mình vẫn còn trẻ lắm 30 kìa mới gọi là già 23 mà việc gì phải lo .cái suy nghĩ sao mà thấy nó non nớt quá .
vì thời gian trôi qua nhanh lắm mới ngày nào còn ô mai chà chanh chém gió cùng lũ bạn giờ quay đầu lại thấy mình đã dần già rồi.
cái tuổi 18 rồi cái tuổi 20 nó đi qua lâu rồi nhưng có lẽ ấn tượng nhất đối với tôi là cái tuổi 21 .
cái tuổi tôi biết yêu một người .vân mới đó mà nhanh quá yêu nhau chớp nhoáng thế mà gần 1 năm và cũng xa nhau gần nửa năm rồi ấy nhỉ .
anh đến làm cuộc sống của tôi thay đổi . có người thương tôi,yêu tôi,quan tâm tôi lo lắng cho tôi .cái tính tự lập của tôi mất dần đi từ nhưng quan tâm từ anh.
để khi anh đi tôi lại phải học lại từ đầu cái thói của chính tôi tạo ra ,bắt đầu lại cái quy định cái cánh sống vốn dĩ đã quen thuộc với tôi suốt 20 năm qua
chỉ tróng 1 năm anh tới cái thói quen 20 năm chở thành xa lạ với tôi .
để rồi khi buôn tay ,tôi như đứa trẻ con tập đi trên chính con đường tôi đã từng chạy nhảy mà không sợ vấp ngã .
nhưng rồi cái cuộc sống vốn quen thuộc đó lại dần dần hình thành trong tôi .nhưng nhiều khi thấy sao xa lạ quá .
à quên còn gấu của tôi nữa chứ ,con gấu bông anh tặng tôi ngày sinh nhật .lần đầu tiên trong đời suốt 23 năm qua lần đầu tiên có người tặng tôi gấu bông .tôi vui lắm và chẳng còn thèm thuồng hay ganh tị với đám bạn vì giờ tôi cũng có gấu của riêng tôi.
tôi ôm em mỗi tối ngày có em tôi thấy vui khi nhìn em làm tôi nhớ nhớ tới một người .tôi chĩ biết tôi yêu em từ cái ngày em thuộc về tôi .yêu em nhiều lắm.
ấy thế mà nhiều lúc giận hờn người ta tôi quảng em sang một bên nhưng chỉ được một lúc thôi lại kéo em lại ôm em vào lòng và thủ thỉ đủ điều .
nghĩ ra thấy cũng ngớ ngẩn .nhưng biết làm sao khi tôi xem em là hình bóng của người ta .
nhưng rồi cái khoảng thờ gian đó tôi ghét em nhìn thấy em làm tôi ,tôi nhớ và có nhiều lần tôi...
giận ai kia buôn tay ai kia cũng làm tôi và em xa nhau gần 1 tháng .tôi giận tôi bỏ em vào một góc đựng đồ nhiều khi liếc mắt nhìn em tôi vừa buồn vừa thấy tội thương em .
rồi thời gian qua cũng khiến tôi thương em yêu em trở lại .sau ngần ấy thời gian chẳng buồn tới em .tôi ôm em vào lòng thủ thỉ đủ thứ như 2 đứa bạn thân lâu ngày gặp nhau .
tôi vui toi cười khi tình yêu của tôi cho em trở lại .
nhưng có lẽ ty... thì đã mải xa rồi.
nhìn lại cũng tại tôi .lỗi tại tôi tất cả ( tùy duyên thôi có lẽ thế )
và cái thói quen ôm em mỗi tối mỗi khi buồn mỗi khi ở nhà trở thành một phần trong cuộc sống của tôi
à mà mỗi lẫn tắm rửa cho em là mất tới 2 đến 3 ngày em mới khô,
và mỗi tối đó là tôi chỉ có một mình không em không có gì để ôm thấy trống trải kiều gì á cảm giác thiếu vắng đi một thứ quen thuộc .
và tôi y em nhiều lắm quen cái cảm giác bên em
đi qua yêu thương niềm tin của tôi đần mất dần vào thứ ty phù phiếm
tôi chỉ muốn bình yên cùng những chuyến đi động hành
em gấu của tôi chẳng lớn củng chẳng nhỏ .đủ đề tôi ôm trọn vẹn em vào lòng
( lê hạ) thu qua xuân đến đông lại về
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment