THẰNG BẠN VÀNG
Thursday, August 14, 2014
[Truyện ngắn]THẰNG BẠN VÀNG
- Đố mày , tại sao người ta chỉ nói ông trùm Mafia mà không phải bà trùm Mafia ?
Câu chào buổi sáng của thằng Duy bao giờ cũng độc đáo và ... láo nháo như vậy ! Nhưng Linh mặc kệ . Giờ nó đang say sưa trong cái gọi là Thế giởi Ẩm Thực khi hai tay còn cầm hai cái bánh và ước rằng phải chi mình có ... hai cái miệng sẽ năng suất hơn nhiều . Với lại nó còn hẳn một ngày để giải câu đố của Duy cơ mà .
- ... âu ... ố ... ì ... à ..ê ... ê ...ậy ? ( Câu đố gì mà ghê ghê vậy ? )
Đưa tay véo một miếng bánh , à , chính xác là nửa cái bánh trước con mắt điên tiết của Linh , Duy đắc thắng :
- Có thế mới là câu đố chứ ! Hôm qua tao làm cháy nguyện nồi cá kho mới nghĩ ra được đấy ! ( Hết nói ! )
***
Duy là một thằng con trai thông minh nhưng rất linh tinh và cực kỳ vui tính . Có nó , cuộc sống của Linh " thi vị " hơn nhiều ! Thi ở đây có nghĩa là thơ . Đại loại như mấy bài :
" Bạn Linh xinh xinh
Dữ ... hơn chằn tinh
Cả lớp ... thất kinh "
... cũng mang cái nhãn Made in Ất Ơ Duy . Còn vị là vị giác . Giờ ra chơi nào mà hai đứa chả kéo nhau xuống Căng - tin .
***
- Buồn !
- bắt con chuồn chuồn ngắt đầu cho đỡ buồn .
- Chán !
- Bắt con gián ngắt đầu cho đỡ chán .
- Mày có thôi chọc tức tao không ! - Linh gào lên .
Duy cười khì :
- Thì mày cứ lải nhải hết " buồn " lại đến " chán " thì tao biết làm gì được ?
Linh thở dài con Duy ngồi nhẩn nha :
Rắc rồi tuổi dậy thì
Đang ngồi cười hì hì
Bỗng lại khóc tỉ ti
Đang là người rất ky
Nay lại tiêu phung phí
Nhưng thay đổi bé tí
Đang xáo trộn từng ly
Trong những người dậy tì
Ai cũng vậy sợ chi
Mày cứ cười lên đi !
***
- Buồn !
- bắt con chuồn chuồn ngắt đầu cho đỡ buồn .
- Chán !
- Bắt con gián ngắt đầu cho đỡ chán .
- Mày có thôi chọc tức tao không ! - Linh gào lên .
Duy cười khì :
- Thì mày cứ lải nhải hết " buồn " lại đến " chán " thì tao biết làm gì được ?
Linh thở dài con Duy ngồi nhẩn nha :
Rắc rồi tuổi dậy thì
Đang ngồi cười hì hì
Bỗng lại khóc tỉ ti
Đang là người rất ky
Nay lại tiêu phung phí
Nhưng thay đổi bé tí
Đang xáo trộn từng ly
Trong những người dậy tì
Ai cũng vậy sợ chi
Mày cứ cười lên đi !
Bài thơ ... ca hò vè đúng là một thần chú . Nếu ví như thằng Duy hô : " Mồm ơi mở ra ! " thì mồm con Linh mở ra thật ! Nó cười toe toét túm lấy thằng Duy :
- Mày nói thật chí lý ! Ta xuống Căng - tin ! Ok ?
- Tất nhiên !
Và cả hai đứa lôi nhau ra khỏi lớp trong khi lũ bạn cười sặc sụa vì cái tình bạn " kỳ cục " này !
- Mày nói thật chí lý ! Ta xuống Căng - tin ! Ok ?
- Tất nhiên !
Và cả hai đứa lôi nhau ra khỏi lớp trong khi lũ bạn cười sặc sụa vì cái tình bạn " kỳ cục " này !
Mấy hôm nay Duy không đi học . Buổi đầu thì Linh nghĩ là thằng này trót ngủ nướng trễ học và quyết định ngủ luôn . Hôm sau thì Linh đoán thằng này về ... thăm bà . Đến hôm thứ ba thì núi lửa " chờ đợi " trong lòng Linh đang âm ỷ chuẩn bị phun . Bất chấp sự tiếc tiền thường ngày , Linh bấm số gọi cho Duy . Ơn trời , đầu day bên kia vang lên tiếng " À lố ! '' quen thuộc . Linh gắt lên , che giấu sự vui mừng :
- Sao mày nghỉ học ! Không khai ra tao đấm phát chết luôn !
Bình thường khi nghe câu nói mang ngữ điệu " bạo lực " kia , Duy sẽ thếch mặt lên : " tao không chết khi mày đấm tao đâu mà lo ... hão ! " nhưng hôm nay thì nó trả lời như người bị ép cung :
- Tao ... ơ ... tao ... bận !
- Bận gì ?
- Bận việc ! - Duy liếm môi .
- Việc gì ? - Linh gặng hỏi đến cùng .
- À mà , tao ... đố mày nhé ?!
- Đố gì ? Linh ngạc nhiên.
- Mẹ còn được gọi là gì ?
- Ơ ... là má .
- Còn nữa ! - Duy gợi ý .
- Là bầm .
Linh bây giờ đang bị cuốn vào câu hỏi quên cả " tra khảo " thằng bạn . Ngay cả thằng Duy cũng đang hăng tiết với Linh .
- Còn nữa đấy ! - Duy hét
- A ! là u ! - Linh reo lên .
- Đấy ! - Duy đắc thắng - Tao bị ... mổ u .
Im lặng .
Linh sững sờ buông thõng điện thoại . Duy cũng giật mình . Duy sợ lắm , nó muốn khóc nhưng may sao kìm lại được .Tiếng cười vừa lặng lẽ bỏ đi để lại sau đó là nỗi sợ hãi tột cùng . ***
Người ta đẩy Duy và hành lang hun hút của bệnh viện . Mặt Linh nhòe nhoẹt nước . Duy nhìn nó , thì thào :
- Mày đừng lo , tao có một người bạn cực kỳ thân với tao , tao không thể bỏ người đó được ! Tao ... đố mày đó là ai ?
Linh lắc dầu không trả lời . Nó không hiểu sao bây giờ mà Duy còn đố nó được . Trước khi bị chiếc băng ca đẩy trượt nhẹ vào trong cánh cửa có hai chữ xanh lè : Phòng Mổ , Duy quay lại , mỉm cười yếu ớt :
- Người đó là mày đấy , Linh ạ !
Đúng lúc đó , một tia nắng khẽ lọt qua bước tường của bệnh viện là bắt đầu nhảy nhót lung linh trên cánh cửa vừa khép lại . Và Linh tin rằng chẳng bao lâu nữa , Duy sẽ lại bước qua cánh cửa đó trở về với Linh . Chắc chắn là như vậy !
- Sao mày nghỉ học ! Không khai ra tao đấm phát chết luôn !
Bình thường khi nghe câu nói mang ngữ điệu " bạo lực " kia , Duy sẽ thếch mặt lên : " tao không chết khi mày đấm tao đâu mà lo ... hão ! " nhưng hôm nay thì nó trả lời như người bị ép cung :
- Tao ... ơ ... tao ... bận !
- Bận gì ?
- Bận việc ! - Duy liếm môi .
- Việc gì ? - Linh gặng hỏi đến cùng .
- À mà , tao ... đố mày nhé ?!
- Đố gì ? Linh ngạc nhiên.
- Mẹ còn được gọi là gì ?
- Ơ ... là má .
- Còn nữa ! - Duy gợi ý .
- Là bầm .
Linh bây giờ đang bị cuốn vào câu hỏi quên cả " tra khảo " thằng bạn . Ngay cả thằng Duy cũng đang hăng tiết với Linh .
- Còn nữa đấy ! - Duy hét
- A ! là u ! - Linh reo lên .
- Đấy ! - Duy đắc thắng - Tao bị ... mổ u .
Im lặng .
Linh sững sờ buông thõng điện thoại . Duy cũng giật mình . Duy sợ lắm , nó muốn khóc nhưng may sao kìm lại được .Tiếng cười vừa lặng lẽ bỏ đi để lại sau đó là nỗi sợ hãi tột cùng . ***
Người ta đẩy Duy và hành lang hun hút của bệnh viện . Mặt Linh nhòe nhoẹt nước . Duy nhìn nó , thì thào :
- Mày đừng lo , tao có một người bạn cực kỳ thân với tao , tao không thể bỏ người đó được ! Tao ... đố mày đó là ai ?
Linh lắc dầu không trả lời . Nó không hiểu sao bây giờ mà Duy còn đố nó được . Trước khi bị chiếc băng ca đẩy trượt nhẹ vào trong cánh cửa có hai chữ xanh lè : Phòng Mổ , Duy quay lại , mỉm cười yếu ớt :
- Người đó là mày đấy , Linh ạ !
Đúng lúc đó , một tia nắng khẽ lọt qua bước tường của bệnh viện là bắt đầu nhảy nhót lung linh trên cánh cửa vừa khép lại . Và Linh tin rằng chẳng bao lâu nữa , Duy sẽ lại bước qua cánh cửa đó trở về với Linh . Chắc chắn là như vậy !
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment