EM MUỐN BỎ CHỒNG ... VÀI HÔM !
Friday, July 4, 2014
Chỉ là, em muốn một lần thoát khỏi cuộc sống gia đình, thoát khỏi cảnh cứ về nhà là cắm mặt vào bếp, nấu nấu, nướng nướng. Không muốn ăn cũng phải xuống ăn cho xong bữa, rồi lại lao đầu vào dọn dẹp cho sạch sẽ, sau đó mới được làm việc khác.
Em thích tìm lại em của ngày xưa, tối về là nằm ườn ra, thích làm gì thì làm, thích ăn thì ăn, thích ngủ thì ngủ và những buổi sáng ngủ nướng với cái tin nhắn cho sếp với lý do xin nghỉ có việc.
Em thích hò hẹn bạn bè đi cà phê, ới cái là có thể tới nơi ngay dù ngóc ngách nào của Hà Nội. Còn bây giờ, mọi thứ đó với em làm con số không.
Em quần quần đi làm, suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào làm. Những thú vui ngày trước như nghe nhạc, xem phim thư giãn, xem chương trình giải trí để thảnh thơi không còn nữa. Vì ngày trước, em có thả thỏa thích ngồi làm thêm giờ rồi hẹn hò bạn bè, nhưng bây giờ, phải nhanh nhanh chóng chóng về nhà cho đúng giờ. Về còn cho con ăn bột vì sợ bà nội vất vả, bà trách. Về còn trông con, còn nấu cơm cho cả nhà ăn. Nên, những thú vui giải trí, em tạm gác lại. Bây giờ chỉ làm làm sao cho xong việc rồi nhanh chóng tới giờ về là nhất mông đi về.
Em sợ mỗi lần đang ăn bát cơm con lại ‘ị thối’. Bất cứ người phụ nữ nào cũng sẽ trải qua giai đoạn này, em cũng vậy. Em chẳng phải là người mẹ không biết chăm con, chỉ là mỗi lần như thế, em lại dừng bữa cơm và rồi không muốn ăn tiếp. Tất nhiên, chuyện đó không có gì cả, chỉ là đôi lúc em muốn có một bữa cơm thảnh thơi, một bữa cơm chỉ có em và anh, không vướng bận gì con cái, không lo lắng con khóc, không sợ con không ăn, không sợ con quấy đòi mẹ. Em chỉ muốn có một chút không gian riêng, lãng mạn như ngày mà chúng mình yêu nhau.
Là phụ nữ, ai chẳng muốn có gia đình, con cái sum họp, hạnh phúc. Em cũng ước ao như vậy, nhưng cuộc sống vất vả, mệt mỏi, nhiều khi em mong có một ngày thảnh thơi. Chỉ là, sống ở nhà chồng, em chẳng có ngày đó. Không làm thì mẹ chồng để ý, bố chồng soi xét. Không làm thì sợ mất lòng nhà chồng, rồi sợ anh chê em lười.
Thú thực với anh, em chỉ mong được quay trở lại ngày xưa, dù là vài ngày thôi cũng được. Để em được sống đúng là em. Em muốn em của ngày chưa có gia đình, muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm, ăn gì thì ăn. Mỗi tối sau khi đi làm, em chẳng về nhà ngay mà lại hẹn hò bạn bè đi ăn rồi đi uống nước, khám phá những quán cà phê mới lạ. Em muốn được tung tẩy, tha hồ chọn quần áo, những bộ mà mình thích. Em muốn được hát hò nhảu múa tới khuya, được ngủ lại nhà bạn rồi hàn huyên tâm sự cho thỏa cái nỗi khát khao.
Em thích một cuộc sống như vậy. giá mà em chưa phải lấy chồng, có lẽ em sẽ đợi vài năm nữa, khi mà em không còn ai để chơi, em sẽ ổn định gia đình. Nhưng tình yêu đến, em yêu anh và chính em cũng không thể nào kiểm soát được bản thân mình. Chúng ta sẽ cưới nhau, sẽ có một gia đình. Em không nói em không hạnh phúc. Em đang sống vui vẻ, có con cái, có chồng yêu thương, em vui lắm. Cám ơn anh, nhưng hãy hiểu cho em, có những lúc em trầm tư, có lúc em buồn vì em nhớ ngày xưa.
Phụ nữ bọn em khác đàn ông các anh. Đàn ông, khi đã có gia đình, họ vẫn thỏa thuê họp hành, tụ tập cùng bạn bè, bia rượu thậm chí là tới khuya. Họ đi chơi về vẫn có cơm canh chờ sẵn. Họ vẫn được vợ chiều, được vợ chăm sóc và hỏi han. Còn em, chỉ cần bỏ con ở nhà một ngày mà đi chơi tới khuya, chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Ước một lần được đổi vai quá chồng ơi, ước một lần được sống như thời chưa có chồng, có con, ước vài ngày được bỏ chồng, được về bên mẹ và tận hưởng giây phút an nhàn, những bữa cơm ngon mà yên tâm vì con không quấy khóc, những ngày hẹn hò mà yên tâm không có ai gọi về, những cuộc vui tới muộn mà không có ai tức giận, nhắc nhở… Em chỉ dám ước còn em biết, chẳng bao giờ điều ấy đến với em…
truyện ngắn
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment